Như tất cả mọi người đều hiểu là chúng ta cần tham gia thị trường thời trang trước khi mà bước vào nó để mà tránh mất tiền hoặc là không phù hợp với lại cái định hướng kinh doanh hiện nay đúng không?

Trong bài viết này, sẽ cung cấp cho bạn câu chuyện đầu tiên khi tôi thử thăm dò thị trường thời trang hiện nay. Thị trường thời trang lúc nào cũng nhộn nhịp, nhưng nhộn nhịp không có nghĩa là dễ bán. Người mới bắt đầu thường vấp phải 3 “cú ngã” phổ biến: chọn sai phân khúc, nhập hàng không đúng nhu cầu và đốt tiền quảng cáo vì chưa hiểu cách chạy quảng cáo.

ws1.png

Hình ảnh thưc tế thể hiện việc định hướng kinh doanh chọn sai phân khúc, nhập hàng không đúng nhu cầu và đốt tiền quảng cáo vì chưa hiểu cách chạy.

👉Vì vậy, thay vì nói chung chung rằng “thời trang rất tiềm năng”, bài viết này sẽ đi theo hướng thực chiến và rõ ràng hơn. Vào một buổi tối nọ, tôi dừng xe trước một cửa hàng quần áo nhỏ ở phường Tân Định, Quận 1 nơi vẫn thường được nhắc đến như “đất vàng” của kinh doanh. Cửa hàng không quá nổi bật, cũng không quá lu mờ giữa dãy phố, nhưng đủ khiến tôi chậm lại vài giây và đứng quan sát.Tôi chỉ muốn thử nhìn cửa hàng này như cách một người làm kinh doanh, nên nhìn thị trường bằng trải nghiệm thực tế, rồi kiểm chứng lại bằng dữ liệu.

Tôi đứng đó, nhìn dòng người đi qua, cảm nhận nhịp mua bán khá chậm. Cảm giác đầu tiên cho thấy cửa hàng không quá đông khách. Nhưng thay vì dừng lại ở cảm nhận, tôi tự đặt ra câu hỏi: liệu đây chỉ là một buổi tối vắng, hay là tình trạng chung?

Về nhà, tôi mở fanpage, truy cập website của cửa hàng, đọc từng bình luận, từng câu hỏi của khách: họ quan tâm điều gì, phàn nàn ở đâu và vì sao họ mua hoặc không mua. Những phản hồi đó sẽ giúp hình ảnh của cửa hàng thể hiện rõ ràng hơn rất nhiều so với việc chỉ đứng nhìn từ bên ngoài.

Đặt tất cả vào bối cảnh thu nhập của khu vực nơi phần lớn người dân có mức thu nhập khoảng 8 triệu mỗi tháng và đa số xung quanh đó là người Hoa kinh doanh rất nhiều. Họ buôn bán lâu năm, quen với việc xoay vòng hàng nhanh, giá thấp, thậm chí có thể chấp nhận bán lỗ trong một khoảng thời gian dài để giữ khách và chiếm thị phần. Trong một môi trường như vậy, việc cạnh tranh trực diện về giá gần như là bất khả thi đối với những cửa hàng nhỏ, vốn mỏng.

Và trong câu chuyện này sẽ đi thể hiện đúng cách tiếp cận đó: không nói chung chung về tiềm năng của ngành thời trang, mà đặt mọi thứ vào đúng bối cảnh, để việc thăm dò thị trường không còn là cảm tính, mà trở thành một bài toán rõ ràng và có thể phân tích được.

1.Mặt tiền sáng, nhưng chưa đủ giữ chân người đi đường

ws.png

Nhìn thoáng qua cửa hàng, cho thấy sự đầu tư: có bảng hiệu, có đèn, có ma nơ canh, có trang trí theo mùa. Nhưng cảm giác đầu tiên không phải là “bắt mắt”, mà là hơi nặng và có phần cũ.

Cách trang trí mặt tiền sử dụng khá nhiều chi tiết, nhưng thiếu sự tinh gọn. Khi đặt trong bối cảnh cả con phố đều sáng đèn, tổng thể trở nên hơi sến và rối mắt, khó tạo được điểm nhấn rõ ràng. Đèn bảng hiệu tuy có bật, nhưng ánh sáng chưa đủ nổi bật so với xung quanh. Màu sắc và độ sáng thiếu tương phản, khiến cửa hàng dễ bị chìm giữa các bảng hiệu lân cận khi nhìn từ xa.

Ngay khu vực trước cửa kính, hàng hóa được trưng bày khá nhiều. Quần áo và phụ kiện đặt sát ma nơ canh, làm không gian trở nên chật hẹp và bừa bộn. Điều này vô tình làm mất đi vai trò của ma nơ canh lẽ ra phải là điểm hút mắt đầu tiên, thì nay lại bị “nuốt chững” giữa nhiều hàng hóa xung quanh.

Cách phối trang phục cho ma nơ canh cũng khá an toàn. Đúng tinh thần thể thao, đúng nhóm hàng, nhưng chưa đủ nổi để khiến người đi đường phải dừng lại thêm vài giây. Ma nơ canh đang “mặc đồ”, nhưng chưa thật sự kể được một câu chuyện về phong cách hay cá tính của cửa hàng.

2. Bên trong được trưng bày nhiều quần áo nhưng chưa đủ dẫn lối

14.jpg

2.1. Quan sát khách hàng và vị trí

Khi tôi bước vào cửa hàng. Ấn tượng đầu tiên đập vào mắt tôi là Không gian bên trong ấm cúng và hàng rất nhiều như: Áo, quần, túi, phụ kiện mọi thứ đều có . Bảng giá sale treo rõ ràng, dễ nhìn. Rõ ràng là shop đang cố gắng bán hàng một cách nghiêm túc.

Nhưng chỉ sau vài giây đứng trước kệ đầu tiên, tôi tự hỏi:

Shop này mạnh nhất ở điểm nào?

Mình nên nhìn vào đâu trước?

Cách trưng bày cho thấy một điều khá quen thuộc trong kinh doanh thời trang: muốn bán tất cả, nhưng lại chưa chỉ ra được món nào là chủ lực. Khi mọi sản phẩm đều được đặt ngang nhau, không có điểm nhấn rõ ràng, người mua sẽ dễ rơi vào trạng thái lúng túng.

Trong quá trình thăm dò thị trường, đây thường là dấu hiệu của việc:
  • Chưa xác định thật rõ phân khúc khách hàng
  • Hoặc đang thử quá nhiều hướng cùng lúc
  • Hàng hóa không thiếu. Nhưng câu chuyện bán hàng thì chưa hiện ra.

2.2. Nhìn cách bài trí để đo mức đầu tư

Đi sâu hơn một chút, nhìn toàn bộ không gian cửa hàng, tôi thấy rõ sự đầu tư về kệ tủ, ánh sáng và số lượng sản phẩm. Nhưng chính vì quá nhiều hàng trong một diện tích không lớn, nên tổng thể tạo cảm giác hơi nặng và bí.

Không gian này phù hợp với những khách đã có nhu cầu rõ ràng, đi vào để mua nhanh – thử nhanh – chọn nhanh. Nhưng với khách vãng lai, đặc biệt là người trẻ, đây chưa phải là một không gian đủ “mời gọi” để ở lại lâu, xem kỹ hay trải nghiệm.

2.3. Ước tính chi phí vận hành từ quan sát

Khi đi khảo sát thị trường, bạn không cần bảng excel hay số liệu phức tạp. Chỉ cần quan sát đủ tinh ý, bạn có thể ước lượng được phần lớn chi phí vận hành của một cửa hàng từ tiền thuê mặt bằng, nhân sự cho đến mức độ đầu tư phía sau. Phần dưới đây là những con số thực tế, giúp bạn nhìn cửa hàng không bằng cảm tính mà bằng bài toán tiền bạc.

Tiền thuê mặt bằng (ước theo “dấu hiệu” bạn nhìn thấy)

  • Dấu hiệu “shop nhỏ”: mặt tiền hẹp, cửa kính nhỏ, không gian bên trong dạng ống, kệ/giá treo dày, lối đi khá hẹp → thường rơi vào khoảng 15–25m² (hoặc ~25–35m² nếu tính cả phần sâu bên trong).
  • Vị trí Quận 1 – Tân Định: dù không phải mặt bằng rộng, nhưng khu này vẫn thuộc nhóm giá cao.

➡️ Ước tính thuê/tháng hợp lý: khoảng 20 – 45 triệu/tháng

(Nếu đúng “mặt tiền đường chính/đi lại đông” có thể nhích lên 45 – 60 triệu, nhưng nhìn quy mô và setup thì khả năng cao nằm ở nhóm 20–45 triệu.)

Số lượng nhân viên

Với khung giờ mở cửa kéo dài từ 8h sáng đến 9h tối (13 tiếng/ngày), một cửa hàng chỉ có 1 người đứng bán gần như chắc chắn không phải mô hình thuê nhân sự đầy đủ. Thông thường, đây là trường hợp chủ shop trực tiếp bán hoặc xoay ca với người nhà để tiết kiệm chi phí.

Trong ngành bán lẻ thời trang, mức lương cho nhân viên bán hàng full-time hiện phổ biến khoảng 6 – 9 triệu đồng/tháng, chưa bao gồm KPI hay hoa hồng. Nếu thuê đủ 2 nhân viên để xoay ca, chi phí lương tối thiểu đã rơi vào khoảng 12 – 18 triệu/tháng một con số không nhỏ đối với shop nhỏ có mặt bằng ở khu trung tâm.

➡️Chính vì vậy,nhiều cửa hàng buộc phải chọn phương án tối giản nhân sự, chấp nhận việc một người vừa bán hàng, vừa tư vấn, vừa xử lý đơn online, đóng gói và sắp xếp hàng hóa. Cách làm này giúp giảm chi phí cố định.Mô hình này có thể tồn tại ngắn hạn, nhưng khó mở rộng và dễ bị bào mòn lợi nhuận nếu doanh thu không tăng tương ứng.

3.Thăm dò thị trường online: Đừng vội “đốt tiền” sàn TMĐT

2.png

Online là kênh không thể bỏ qua, nhưng cũng là nơi rất dễ mất tiền nếu làm sai cách.

3.1. Kiểm tra tương tác thật – không phải lượt follow

Hãy xem:

  • Fanpage có bình luận thật không?
  • Khách hỏi gì, chê gì?
  • Website có đánh giá khách hàng không?

👉 Những phản hồi này cho bạn biết vì sao khách mua hoặc không mua.

3.2. Đừng lao vào Shopee khi chưa hiểu thị trường

Shopee, TikTok Shop, các sàn TMĐT:
  • Cạnh tranh cực cao
  • Biên lợi nhuận thấp
  • Dễ “đốt tiền” nếu chưa có kinh nghiệm

👉 Với người mới, Landing Page + quảng cáo thử nghiệm là lựa chọn khôn ngoan hơn.

3.3. Thử nghiệm với ngân sách thấp

Thay vì đổ tiền ngay vào các sàn thương mại điện tử cạnh tranh khốc liệt, nhiều người chọn cách làm một website/landing page đơn giản để chạy quảng cáo thử nghiệm. Với chi phí chỉ khoảng 5 triệu đồng cho năm đầu tiên, bạn đã có thể kiểm tra xem khách hàng có thực sự quan tâm, và bao nhiêu tiền thì ra được đơn hàng đầu tiên trước khi quyết định đầu tư lớn hơn.

Mục tiêu không phải để bán nhiều, mà để:
  • Biết bao nhiêu tiền thì ra được 1 đơn
  • Biết khách phản ứng thế nào với sản phẩm
  • Biết thông điệp nào hiệu quả

4. Nhưng yếu tố khiến tôi suy nghĩ nhiều hơn lại nằm ở người mua.

3.jpg

Khu vực này dân cư đông, phần lớn là người trẻ đang đi làm hoặc khởi nghiệp. Ban ngày họ vội vã với công việc, tối về thường ưu tiên nghỉ ngơi hơn là ghé vào một cửa hàng quần áo để xem và thử đồ. Nhu cầu mua sắm vẫn có, nhưng không phải theo kiểu lang thang chọn lựa, mà thiên về nhanh – gọn – tiện.

Bên cạnh cửa hang thì Có spa, tiệm làm tóc, quán cà phê những mô hình vốn có khả năng bổ trợ rất tốt cho thời trang. Khách đi làm đẹp, chăm sóc bản thân, về bản chất cũng là nhóm khách có nhu cầu ăn mặc.

Nhưng sự kết nối giữa các cửa hàng gần như không tồn tại. Mỗi nơi đang hoạt động như một “ốc đảo” riêng lẻ, thay vì tận dụng dòng khách sẵn có của nhau.

Lúc đó, tôi nhận ra một điều rất rõ: không phải cửa hàng này đặt sai chỗ, mà là chưa tận dụng hết những gì vị trí đang mang lại.

Thị trường ở đây không xấu. Nó chỉ đòi hỏi một cách tiếp cận khác phù hợp hơn với chuỗi cung ứng xung quanh, với nhịp sống của người dân địa phương, và với mối quan hệ giữa các mô hình kinh doanh lân cận.

5.Giải pháp cải thiện: đi cùng thị trường, thay vì cố chống lại nó

Sau khi quan sát và phân tích, điều rút ra không phải là cần thay đổi mọi thứ, mà là thay đổi cách tiếp cận. Trong kinh doanh, có những yếu tố không thể sửa và cũng không nên cố sửa. Thay vào đó, người kinh doanh cần học cách hợp tác với chính bối cảnh mình đang đứng trong đó.

Thích nghi với thị trường xung quanh

Nếu khu vực kinh doanh có nhiều người Hoa buôn bán, đó không chỉ là cạnh tranh mà còn là một chuỗi cung ứng đã vận hành rất lâu và rất nhanh. Thay vì đối đầu trực diện về giá, người bán có thể tìm cách tham gia vào chuỗi đó: chọn nguồn hàng phù hợp, nắm rõ cách họ xoay vòng vốn hoặc tập trung vào những sản phẩm đặc trưng với mức giá vừa túi tiền của người lao động địa phương. Khi sản phẩm phù hợp với thu nhập và thói quen mua sắm xung quanh, việc bán hàng sẽ trở nên “dễ thở” hơn rất nhiều.

Tối ưu lại mối quan hệ giữa Offline và Online

Không phải cửa hàng nào cũng cần đông khách tại chỗ. Nếu xác định offline chủ yếu đóng vai trò trưng bày – tạo niềm tin – cho khách xem chất và thử form, thì không gian cần được bài trí tinh tế, gọn gàng và dễ trải nghiệm.

Song song đó, kênh online phải làm tốt vai trò bán hàng thực sự. Website hoặc fanpage cần được đầu tư về hình ảnh, nội dung rõ ràng, thông tin minh bạch và có quảng cáo hỗ trợ. Offline giúp khách yên tâm, còn online giúp họ ra quyết định nhanh và thuận tiện hơn.

Tạo sự khác biệt từ trải nghiệm, không chỉ từ sản phẩm

Trong một khu phố mà nhiều cửa hàng sử dụng cùng một kiểu “cửa kính – treo đồ – bật đèn”, việc làm giống nhau đồng nghĩa với việc rất dại trà và nhàm chán.Sự khác biệt không nhất thiết phải quá tốn kém. Đôi khi chỉ cần:

  • Ánh sáng được đầu tư đúng chỗ, đủ nổi bật
  • Không gian rộng rãi, sạch sẽ, dễ di chuyển
  • Một mã QR nhỏ để khách dễ dàng xem thêm sản phẩm, giá cả, hoặc ưu đãi

Những chi tiết nhỏ này giúp cửa hàng không chỉ là nơi bán quần áo, mà trở thành một trải nghiệm dễ nhớ.

Tóm lại

✅Đừng chỉ nhìn cho có. Hãy quan sát mặt tiền, cách bài trí, lượng khách ra vào, hành vi mua sắm và cảm giác chung của cửa hàng để phát hiện dấu hiệu kinh doanh chậm hay “lệch pha” với thị trường.

✅Hàng nhiều chưa chắc bán tốt. Cách trưng bày có dẫn lối hay không, có sản phẩm chủ lực hay không, không gian có đủ thoáng để khách ở lại hay chỉ phù hợp mua nhanh – rời nhanh.

✅Chỉ cần nhìn mặt bằng, nhân sự, ánh sáng, thiết bị là có thể ước lượng được chi phí cố định mỗi tháng. Đây là cơ sở để đánh giá cửa hàng đang “chịu áp lực tiền bạc” ở mức nào.

✅Đừng vội lao vào Shopee/TikTok Shop. Hãy kiểm tra tương tác thật trên fanpage, website và ưu tiên test bằng landing page với ngân sách nhỏ để đo phản ứng khách hàng và chi phí ra đơn.

✅Thích nghi với chuỗi cung ứng xung quanh, bán đúng mức giá phù hợp thu nhập khu vực, tối ưu vai trò offline – online và tạo khác biệt từ trải nghiệm thay vì chạy theo hình thức đại trà.